Nguyễn Tâm

THU KỶ NIỆM


Hơn ba năm từ ngày em đi
Nơi ấy mùa thu đã nói gì
Lặng lẽ ghi thêm trang nhật ký
Căn gác, bờ cỏ, buồn trên mi


Mấy lúc dại khờ yêu cuồng si
Yêu em ngày ấy chẳng bởi vì
Gót nhỏ, bờ môi hay mắt biếc
Con tim mở ngõ vào tình yêu


Cái nắng cuối thu nhạt đường chiều
Để rồi em bỏ tôi cô liêu
Phố cũ lối xưa nào có hiểu
Một bóng liêu xiêu cảnh tiêu điều


Có phải tình yêu chia ít nhiều
Cho nên đau khổ đổ về tôi ?
Em lấy chồng cạn chén ly bôi
Đời là thế tình tôi gió thổi


Vớt chiếc lá bềnh bồng trôi nổi
Lê bước dài qua nỗi đơn côi
Tôi vùi chôn kỷ niệm phai phôi
Dẫu tôi biết con tim rỉ máu


Yêu là gì xa hoa châu báu ?
Để cuộc đời tôi với mãi hư không
Thu não nề riêng mình đứng trông
Ngoài bụi trúc con sông lờ lững


Công viên vắng mùa thu hờ hững
Tiếng dế mèn gáy vẫn đâu đây
Tôi bùi ngùi em thoáng như mây
Hồn tê tái cơn say tình lỡ


Đã ba năm tình yêu tan vỡ
Nay thu về nhắc nhỡ tình xưa
Nỗi niềm nào theo hạt thu mưa
Em đã mất tình chưa nhạt nhòa !


04 - 14 - 2011
Nguyễn Tâm

Được bạn: vdn 16.4.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "THU KỶ NIỆM"